chàng hū

唱呼


  • 拼音chàng hū
  • 注音ㄔㄤˋ ㄏㄨ



⒈ 呼叫。

⒈ 呼叫。

《魏书·毛脩之传》:“法仁 言声壮大,至於军旅田狩,唱呼处分,振於山谷。”