āi huāng

哀荒


  • 拼音āi huāng
  • 注音ㄞ ㄏㄨㄤ



⒈ 凄清;悲凉。

⒈ 凄清;悲凉。

晋 成公绥 《啸赋》:“收《激楚》之哀荒,节《北里》之奢淫。”
宋 王安石 《与郭祥正太博书》之三:“哀荒未能剧论,当俟异时尔。”