shuāng tóng

霜桐


  • 拼音shuāng tóng
  • 注音ㄕㄨㄤ ㄊㄨㄥˊ



词语解释

霜桐[ shuāng tóng ]

⒈  即梧桐。梧桐皮白,故称。

引证解释

⒈  即梧桐。梧桐皮白,故称。参阅 明 李时珍 《本草纲目·木二·梧桐》。

宋 张耒 《冬夜》诗:“霜桐占堦影,风叶绕廊声。”