jǐng chéng

景澄


  • 拼音jǐng chéng
  • 注音ㄐ一ㄥˇ ㄔㄥˊ



⒈ 风景清明。

⒈ 风景清明。

晋 支昙谛 《庐山赋》:“景澄则巖岫开镜,风生则芳林流芬。”