bìng cú

病殂


  • 拼音bìng cú
  • 注音ㄅ一ㄥˋ ㄘㄨˊ



⒈ 病死。

⒈ 病死。

明 胡应麟 《诗蔽·三国》:“《瑯琊王歌》八曲……或又以为 姚萇 时歌。按 萇 都 关中,事属草创,旋即病殂,非也。”