fā gàng

发杠


  • 拼音fā gàng
  • 注音ㄈㄚ ㄍㄤˋ

  • 繁体發槓


⒈ 旧时的一种火器。

⒈ 旧时的一种火器。

明 徐渭 《拟上督府书》:“盖闻此贼每於我兵临栅之时,輒用发槓、鸟銃以走之,然后出而追奔。”