dīng xīng

丁星


  • 拼音dīng xīng
  • 注音ㄉ一ㄥ ㄒ一ㄥ



⒈ 对着星光。

⒈ 对着星光。

唐 温庭筠 《春江花月夜》诗:“珠翠丁星復明灭,龙头劈浪哀笳发。”