cháng láng

长郎


  • 拼音cháng láng
  • 注音ㄔㄤˊ ㄌㄤˊ

  • 繁体長郎


⒈ 旧时尊称他人长子。

⒈ 旧时尊称他人长子。

清 袁枚 《随园诗话》卷十一:“老友 何献葵 之长郎名 承燕。”