cóng zhí

从侄


  • 拼音cóng zhí
  • 注音ㄘㄨㄥˊ ㄓˊ

  • 繁体從姪


⒈ 堂房侄子。

⒈ 堂房侄子。

唐 杜甫 《醉歌行》自注:“别从侄 勤 落第归。”
唐 牛肃 《纪闻·吴保安》:“其乡人 郭仲翔,即 元振 从姪也。”