tǐng huǎn

挺缓


  • 拼音tǐng huǎn
  • 注音ㄊ一ㄥˇ ㄏㄨㄢˇ

  • 繁体挺緩


⒈ 宽缓;缓解。

⒈ 宽缓;缓解。

《后汉书·臧宫传》:“宜小挺缓,令得逃亡。”
李贤 注:“挺,解也。”

词语组词