kāi jìng

开境


  • 拼音kāi jìng
  • 注音ㄎㄞ ㄐ一ㄥˋ

  • 繁体開境


⒈ 开拓疆界。

⒈ 开拓疆界。

《后汉书·南蛮传》:“安帝 永初 元年, 九真 徼外 夜郎 蛮夷 举土内属,开境千八百四十里。”