jīng yào

精曜


  • 拼音jīng yào
  • 注音ㄐ一ㄥ 一ㄠˋ



⒈ 光辉。

⒈ 光辉。

汉 班固 《西都赋》:“精曜华烛,俯仰如神。”
晋 左思 《吴都赋》:“精曜潜颖,硩陊山谷。”
《晋书·元帝纪》:“隆準龙颜,目有精曜。”

词语组词