jìng chéng

镜澄


  • 拼音jìng chéng
  • 注音ㄐ一ㄥˋ ㄔㄥˊ

  • 繁体鏡澄


⒈ 清澈。

⒈ 清澈。

清 毛祥麟 《对山馀墨·石海》:“篱外清潭镜澄,柳荫蔽日。”