huā dīng

花丁


  • 拼音huā dīng
  • 注音ㄏㄨㄚ ㄉ一ㄥ



⒈ 种花的园丁。

⒈ 种花的园丁。

清 曹寅 《寄题东园》诗之六:“花丁扫残霞,顷刻没畦稜。”